6/1/14

Chuyện Tôm 5 tuổi

Giờ thì mẹ đã hiểu tại sao Tôm không thích lấy vợ. Nó bảo không thích lấy vợ là vì lấy vợ rồi không được ở với bố mẹ nữa. Mẹ giải thích là như bố và mẹ cũng có ở với ông bà nội, ông bà ngoại đâu. Sau này con lấy vợ rồi, con thích ở chung với bố mẹ cũng được, hoặc con thích ở riêng với vợ con cũng được. Tôm bảo, vậy con sẽ xây một cái nhà to, có nhiều tầng, nhiều phòng, bố mẹ ở một phòng, con và vợ con ở một phòng, con của con sẽ ở một phòng... Và thế là Tôm đồng ý lấy vợ. Mẹ hỏi, vậy Tôm định lấy ai làm vợ. Đầu tiên Tôm bảo, con sẽ lấy bạn Khoai. Vì sao con định lấy bạn Khoai làm vợ? Vì con đã đến nhà bạn Khoai chơi rồi mà :)) (thảo nào có hôm còn hỏi mẹ là mẹ ơi bạn Khoai có thể ngủ qua đêm ở nhà mình được không, hihi). Mẹ bảo con cũng đến nhà bạn Chuột chơi rồi, sao con không lấy bạn Chuột? Nó bảo, ờ nhỉ, thế con lấy 2 vợ được không ạ :)) Mẹ lại bảo mà con đi chụp ảnh cô dâu chú rể với bạn Cốm rồi đấy, con quên rồi à. Nó bảo hay là con lại lấy bạn Cốm, chết mất thôi, thay đổi xoành xoạch. Thôi túm lại là con chốt bạn nào, Tôm bảo "Thôi, túm lại là con chốt bạn Cốm rồi đấy ạ" :)))))


Mẹ cũng hiểu tại sao Tôm không thích đi học lớp Một. Vì đi học lớp Một không có cô Lan, cô Hà ở lớp Mẫu giáo, mà Tôm thì yêu cô Lan, cô Hà lắm. Ngày nào nó cũng mè nheo mặc cả là sang năm con không đi học lớp Một đâu, đi học lớp Một thì có gì là ghê gớm chứ. Nó còn bịa ra một đống lý do, học lớp Một đông lắm, học lớp Một buổi trưa không được về nhà, chả có gì là hay ho cả. Mãi một ngày nó có vẻ xuôi xuôi, đồng ý đi học lớp Một vì mẹ hứa là đi học lớp Một con sẽ được đón về sớm hơn bây giờ, khoảng 4h chiều bố hoặc ông sẽ đón (mẹ hứa đại vậy thôi, hic hic, vì bây giờ còn chưa biết tính vụ đón rước anh ấy đi học về như thế nào đây).





Bố dạo này đỡ về muộn hơn. Chắc nghe Tôm nói "Bố toàn về muộn, con không yêu bố đâu" cũng thấy áy náy :D Muộn thế đến mẹ còn không yêu nói gì là Tôm. Gọi là đỡ hơn thôi, chứ vẫn còn nhiều lần muộn lắm. Mỗi lần về muộn là len lén vào nằm cạnh mẹ, ủn Tôm ra nằm ngoài. Kiểu gì nó cũng thức giấc, trèo qua người mẹ để chen vào giữa. Chen vào xong rồi nó hích bố ra, bảo "Bố nằm dịch lui ra ngoài đi". Hích xong nó giơ bàn tay mũm mĩm vẫy vẫy mẹ "Mẹ, mẹ nằm gần vào đây, có chỗ rồi" :)))


Tôm bây giờ lì kinh khủng, bướng kinh khủng, cứ nhờn nhờn cái mặt ghét lắm. Chả lẽ lại có khủng hoảng tuổi lên 5 nữa hay sao? Vẫn ki bo, ích kỷ, không chịu chia sẻ cái gì cho ai. Hôm trước về nó bảo, mẹ ơi hôm nay con chơi một mình con buồn lắm, con rủ các bạn chơi cùng nhưng các bạn không thèm. Mẹ hỏi vì sao các bạn không thèm thì mới lòi cái đuôi ra, hóa ra lúc các bạn muốn chơi thì nó không cho, lúc nó cho thì các bạn không thèm nữa. Giống y xì vụ tranh nhau hạt hướng dương với Dế, đến lúc cho bạn Dế hạt hướng dương bạn ấy không thèm, ngồi trơ thổ địa ra, xấu hổ quá đi. Thế mà không chịu rút kinh nghiệm gì cả, đâu lại đóng đấy. Mà sao mẹ nói mãi nó không nghe thế chứ, hic hic :(( Ăn nói bây giờ hay cợt nhả, đùa đùa, cứ nhơn nhơn ra. Hôm trước nhà có khách, nó bảo bố và bạn của bố "Mời hai ông ra ăn cơm", ặc ặc. Bị bố oánh cho một trận nên thân, lằn hết cả mông. Mà bảo xin lỗi không chịu xin đâu, đến bữa ăn nó ngồi im trên ghế, mẹ bắt xin lỗi mới được ăn nhưng nó nhất quyết không, rồi nó bỏ ra sofa ngồi chơi ô tô một mình. Chơi chán nó cởi áo khoác ra, mặc áo len vào. Rồi nó lại mon men ra chỗ mẹ, bảo mẹ ơi con đói lắm. Mãi lúc ấy mới mếu máo xin lỗi bác và bố mẹ, rồi mếu máo mời cả nhà ăn cơm. Hic, lớn mà lì thế này thì chết thôi.




Đấy, nhìn không hợp tác đấy, ghét chưa, hừm :-s

14 nhận xét:

  1. Hehe, xin chào bạn Tôm thúi, lì, bướng :)). Cái mông đã hết lằn chưa Tôm ơi? Lần sau có vụ gì mà bố cầm chổi lên thì nhanh miệng bảo "bố từ từ, chờ cái mông con hết lằn" nhé!
    Nhớ vụ cho nhau hạt hướng dương, một ông xin mãi không được quay ra dỗi không thèm, đến lúc ông kia đồng ý cho thì cho đi cho lại không được nhận, nhìn như hai kẻ đang yêu giận dỗi í. Rồi vụ dỗi không ăn cơm làm cô lại nhớ đến vụ không ăn caramen nước cốt dừa, vụ không đến Trà Đạo đâu, đi Vạn Bảo trà cơ (nói chung nhiều vụ khác nữa) nhưng cuối cùng vẫn "chấp nhận số phận", hihi. Cứ nghĩ đến là buồn cười.
    P/s: Mấy cái ảnh này hay đấy chứ mẹ Huyền, không hợp tác thì ảnh mang sắc thái mới mà, chứ nó hợp tác nó cười kiểu nhếch mép hoặc méo xệch mặt như Dế thì còn chán hơn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đấy, tính nó củ chuối thế đấy cô, cứ thích làm mình làm mẩy, uốn éo chán chê, cuối cùng cũng đành phải chấp nhận số phận thôi. Mà nào mình có dành cho nó tí hẩm hiu nào đâu, ưu tiên hết sức đấy chứ. Ghét lắm cơ.
      Cháu còn có mấy cái ảnh đứng tạo dáng không đỡ được cơ, nhưng ngoằn ngoèo quá rung hết cả, đểu lắm.

      Xóa
  2. Haha, chuyện bạn Tôm buồn cười quá. Cô có ý kiến là Tôm cứ chọn cả bạn Cốm, bạn Chuột và bạn Khoai luôn cho chắc ăn Tôm ạ :)))). Cô thích cái tấm ảnh đầu tiên của Tôm thế, trông phong độ chít đi được í

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ảnh đấy là cháu đang xung phong mà cô, phong độ chuẩn luôn, hehe. Quả này mà được chọn là mẹ cháu đau đầu luôn đấy cô ạ :D

      Xóa
  3. Hôm nay có vẻ là 1 ngày vui của mẹ Tồ...tự nhiên ngòi máy tính vào được blog nhà dế, nhà tôm, nhà khoai và nhà ai bấm cái cũng ra ahaha...Chúc mừng sinh nhật Tôm muộn nhé...chúc Tôm luôn giữ phong độ hihi.Nói chung đàn ông mà bướng thì lớn lên mới có bản lĩnh và phụ nữ thường được nương tựa bởi bờ vai của những người đàn ông bản lĩnh đấy mẹ Huyền ạ..đó là 1 ưu điểm haha.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn cô nhé. Hy vọng là lớn lên Tôm có bản lĩnh, chứ giờ thì vừa bướng lại vừa mè nheo, nhõng nhẽo cô ạ. Sau này mà nhõng nhẽo với người yêu thì chít :D

      Xóa
  4. Chị Huyền ơi, cho em Bí kíp đi, sao anh Tôm lại tròn vo và nói chuyện đáng yêu thế chứ :)
    Em có cách giải quyết cho vụ ích kỉ đấy. Cho Tôm làm anh, phải chia sẻ mọi thứ, anh chàng sẽ hết bệnh ;)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi chị đang cố gắng để gia tăng dân số đây em, nhưng cũng gặp nhiều khó khăn quá, nhiều lúc cũng nản. Sẽ cố gắng thêm một thời gian nữa em ạ :)
      Còn Tôm tròn vo thì chị hem có bí kíp gì đâu, nó cứ tự ăn tự lớn thôi, trộm vía được cái không phải ép uổng gì. Tại hồi xưa có bầu bạn í chị ăn nhiều, đẻ bạn í to, giờ em có bầu nữa đi, chị truyền bí kíp cho :p
      Tính hài hước chắc nó có tí di truyền từ bố mẹ, nhà chị 2vc lúc nào cũng như hề í :D

      Xóa
  5. Hihi entry này bố có tiến bộ thì Tôm lại đang ở thời kì khủng hoảng lên 5. Thế nhưng đọc blog cô toàn thấy vui thôi, không thấy khó chịu gì ở cái khoản bướng khoản lì của Tôm cả Tôm ạ, ngoác mồm ra cười rách cả mép đây này mẹ Tôm ạ, hí hí.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi vọng nó nhanh hết cái kì khủng hoảng này, chứ nhiều lúc mệt phết í, càng ngày càng thấy bướng thấy lì :((

      Xóa
  6. Bác ghé thăm Tôm nè, ôi Tôm "đẹp chai" quá.
    Bác chúc cả nhà Tôm vui vẻ hạnh phúc nhé

    Trả lờiXóa
  7. Thật ra là nhìn nó thấy không ghét nổi, thấy rất yêu,Tùng thì nhịn ăn ngay, không thèm xin lỗi đâu, còn chua thêm con sợ gì mẹ, con sợ gì ba....nói chung là sợ gì kèm theo ngôi nhân xưng nếu bị chỉnh đốn. Nhìn Tôm lớn lắm rồi, ra dáng học sinh lớp hai chứ không phải mấp mé vào lớp một đâu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi nhiều lúc công nhận cũng yêu, nhiều lúc thì phát điên cái đầu í cậu ạ. Tôm cao 1.2m rồi, có khi sau này đi học ngồi cuối lớp í nhỉ.

      Xóa